Dấu Ấn Của Thiên Chúa
Ngày đăng: Tháng mười một 17, 2022Một bầu trời u ám, tiếng sấm gầm vang từ khắp nơi… Cơn mưa trút xuống trên các mái nhà cùng với tiếng gió thổi ào ào lay mạnh những cành cây tạo nên một thứ âm thanh rin rít làm ta thấy sợ hãi. Mới đây thôi, nắng chiều còn nô đùa trên những chiếc rèm cửa, trên các bức tường mà giờ đây đã táp cơn mưa nặng hạt vào ô cửa kính như muốn trút giận. Đúng là sáng nắng chiều mưa, dễ thay đổi như con gái… Như ông bà ta đã nói.
Nó – dáng người còm còm, ngồi trong phòng máy, gõ lách cách lên bàn phím, rồi nhấp chuột, chỉnh sửa…vv. Nó mới hoàn thành bài thiết kế trên canva, đang hí hửng tải xuống… CHỢT… Một thông báo hiện lên: “Bạn có thể tải xuống bản dự thảo có watermark!”
Mà watermark là cái gì thế?” Nó vội vàng lên hỏi bác Google. Sau một hồi nghĩ ngợi và tìm kiếm, nó mới biết “watermark” là “dấu ẩn”- người ta làm thế để bảo vệ bản quyền; mặt khác, cái này phải nhìn kĩ mới thấy.
Cuốn vào dòng suy nghĩ ấy, nó nhận ra: nơi nó có một dấu ấn của Thiên Chúa. Đó có thể là dấu ấn của Bí tích Rửa tội, Thêm sức,.. nhưng nhìn lại lòng mình, nó đã thật sự để dấu ấn của Chúa in vào lòng chưa? Mọi hành động, suy nghĩ của nó có thể hiện được dấu ấn của Thiên Chúa hay đằng sau lời nói có vẻ kính trọng, đôi mắt có vẻ thân thiện là dấu ấn của ghen tị, ganh ghét? Nó giật mình, phải chăng nhiều lần trong đời, nó đã từ chối mang trong mình dấu ấn của Thiên Chúa, nếu có thì đó chỉ là những hình thức, niềm vui bên ngoài? Nhìn lại mối tương quan của nó, nó thấy rằng: có những rạn nứt trong đời sống bắt nguồn từ việc nó từ chối để Chúa in dấu ấn trong tâm hồn.
Thế đó, Chúa Giê-su đã không ngừng là dấu ấn liên lỉ giữa Thiên Chúa và con người. Ngài ẩn mình trong Bí tích Thánh Thể, Ngài liên lỉ đến với nó, vì Ngài biết chắc rằng: chính nó và bao người khác sẽ dễ dàng đánh mất, xóa đi dấu ấn ấy. Nó quên mất điều này: mỗi khi nó đón nhận Chúa Giêsu Thánh Thể, là lúc nó mang trong mình dấu ấn, nó đang đón nhận “chính Ngài” để nhận biết nhau, đón nhận nhau và cho lại nhau như “chính Ngài”đã trao ban cho mọi người.
Giọt mưa rơi ngoài kia cũng có chọn lựa riêng cho mình. Có hạt chọn thấm xuống lòng đất, hòa mình vào dòng nước ngầm, trở thành nguồn sống của sinh vật, của muôn loài. Có hạt lại giữ mình trên nền bê tông thô cứng, đợi nắng, không muốn ghi dấu ấn của mình vào sự sống. Vậy còn nó, nó có lựa chọn nào?
Nó chầm chậm bước vào nhà nguyện để cùng cộng đoàn tham dự giờ chầu Thánh Thể. Nó thầm thĩ nguyện cầu: “Lạy Chúa, nếu Chúa hỏi nhà thờ ở đâu, con có thể chỉ ngay cho Chúa vì nhà thờ có Thánh Giá là dấu hiệu để nhận biết, nhưng nếu Chúa hỏi: nơi nào Cha có thể ghi dấu ấn của Cha nơi con? Thì con thực sự phân vân vì trái tim con còn nhiều ngổn ngang, lo toan và ích kỷ. Chúa ơi, dấu ấn của Chúa là yêu thương, vì “mọi người sẽ nhận biết anh em là môn đệ của Thầy ở điểm này: là anh em có lòng yêu thương nhau” (Ga 13, 35). Bởi đó, yêu thương là bài học không có giới hạn mà con phải học suốt cả cuộc đời.
Mưa vẫn rả rích rơi, nó ước gì bản thân có thể mở lòng đón nhận và cho đi dấu ấn của Thiên Chúa đến với mọi người.
Thiên Trúc Mai, Thanh Tuyển MTG TL