Chút Cảm Nhận…
Ngày đăng: Tháng mười 10, 2024Cũng như bao lần được đi thăm viếng, tôi cùng chị em bon bon qua những chặng đường đầy ánh nắng và sự ồn ào của đoàn người đông đúc để đến thăm một mái ấm mà tôi chưa một lần đến. Quãng đường không dài nhưng cũng đủ để tôi tự đặt cho mình những câu hỏi: cuộc sống của các em ở đó như thế nào? Các linh mục và mọi người đã làm gì để giúp các em? Ở đó các em học những cái gì?…vv. Tất cả những câu hỏi đó đã được trả lời khi chúng tôi đến nơi và gặp được một linh mục đang phục vụ ở đó. Cha đã tiếp đón chúng tôi với nụ cười thân thiện và cởi mở. Qua những câu chuyện cha kể, chúng tôi cảm nhận được tình yêu thương của cha dành cho các em. Cha cũng dẫn chúng tôi đến gặp các em. Những tiếng cười nói vang lên, những khuôn mặt trẻ thơ với ánh mắt long lanh ngước nhìn chúng tôi. Trong suốt buổi thăm viếng, chúng tôi cùng chơi đùa, trò chuyện và lắng nghe những câu chuyện về cuộc đời của các em. Mỗi em là một câu chuyện riêng; có em đã mất cha mẹ, có em bị bỏ rơi khi mới sinh ra vì các em mang trên mình căn bệnh HIV…
Có một khoảnh khắc khiến tôi không thể quên; một em gái tuổi mới lớn thủ thỉ với tôi rằng:
“Mẹ em bỏ em trong sọt rác ở bệnh viện; các cha đã nhặt em lên và đưa em về đây.’’ Câu nói vô tư nhưng đầy nỗi buồn ấy khiến lòng tôi nghẹn ngào. Đó là một sự thật, một ký ức đáng thương của những phận người bị bỏ rơi bởi chính cha mẹ ruột. Giữa dòng đời nhiều chơi vơi và đầy vội vã này, có biết bao sự bỏ rơi chưa được cứu giúp? Và tôi càng trân quý biết bao tấm lòng độ lượng vẫn từng ngày nâng đỡ những người đang bị bỏ rơi!
Rời mái ấm, tôi mang theo trong lòng niềm trăn trở, lòng biết ơn và cả niềm hy vọng. Trăn trở vì vẫn còn những mảnh đời thiếu hơi ấm của gia đình. Tôi biết ơn vì chính mình được Thiên Chúa ban tặng một gia đình trọn vẹn. Chuyến thăm mái ấm đã để lại trong tôi nhiều ấn tượng sâu sắc. Tôi hiểu rằng, bản thân là một người công giáo, dù chưa thể giúp các em về vật chất nhưng bằng lời cầu nguyện và sự tín thác, tôi tin rằng Chúa vẫn đang nâng đỡ những hoàn cảnh khó khăn qua những cánh tay hữu hình của Ngài. Tôi hy vọng rằng mỗi người đều có thể góp phần nhỏ bé của mình để xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn, nơi mà tình yêu và sự quan tâm luôn được lan tỏa.
Têresa Thanh Hoa