Chúa Giêsu Khiêm Nhường Như Thế Nào? (05.11.2024 Thứ Ba Tuần XXXI Thường Niên)
Ngày đăng: Tháng mười một 4, 2024Bản văn nổi tiếng bậc nhất về con đường khiêm nhường tự hạ của Con Thiên Chúa có lẽ là đoạn Thư Philip 2,5-11, thường gọi là mầu nhiệm kenosis (tự huỷ, trút rỗng). Chúa Giêsu Kitô như một trái banh tròn từ trời lăn xuống đất, và nó tìm chỗ thấp nhất để lăn tới, phải đúng chỗ thấp nhất nó mới chịu dừng lại!
Để ý, tất cả các động từ chỉ hành động đi xuống như vậy của Chúa Kitô đều ở chủ động cách (active voice), nhiều trường hợp còn dùng yếu tố ‘tự’, để nói rõ là tự mình hành động cách tự do tự nguyện. Ví dụ, trong Tin Mừng Gioan: “Ngôi Lời đã làm người… Người đã đến nhà Người…” – trong Thư Philip: “ Người tuy là thân phận Thiên Chúa, đã không nghĩ phải giành cho được ngang hàng với Thiên Chúa; trái lại, Người huỷ bỏ chính mình mà nhận lấy thân phận tôi đòi, đã trở nên giống như loài người với cách thức bề ngoài như một người phàm. Người đã tự hạ mình mà vâng lời cho đến chết, và chết trên thập giá”…
Đó là ‘đi xuống’, là ‘hạ mình’, ‘huỷ mình’… Còn trong chiều ngược lại, đi lên, thì các động từ sẽ ở thụ động cách (passive voice), hoặc qui chiếu đến Chúa Cha là tác nhân, như ta thường nghe: “Sau ba ngày, Thiên Chúa đã cho Người sống lại”… hay như trong đoạn Thư Philip này: “Vì thế, Thiên Chúa đã tôn vinh Người, và ban cho Người một danh hiệu vượt trên mọi danh hiệu”…
Nói tóm lại, Chúa Giêsu tự mình đi xuống trong lòng khiêm nhường và vâng phục thẳm sâu. Chúa Cha hài lòng về điều đó, và đã nâng Người lên, biểu dương Người.
Còn chúng ta, nếu muốn tự mình tìm cách để ngoi lên, trồi lên, vút lên… thì đó không phải là tinh thần và cách thức của Chúa Giêsu, và chắc chắn lời Chúa sẽ ứng nghiệm nơi chúng ta: “Ai nâng mình lên sẽ bị hạ xuống, ai hạ mình xuống, sẽ được nâng lên!”
Tái bút: Một ghi nhận thú vị, Cha Giuse Vũ Công Viện vừa được ‘nâng lên’ làm giám mục phụ tá Tgp. Hà Nội; ngài chọn khẩu hiệu ‘hiền lành và khiêm nhường’, cách nào đó xác nhận rằng ngài chọn hạ mình, đi xuống… chứ không muốn tìm cách đi lên. Tạ ơn Chúa!
Lm. Lê Công Đức