Chiến Đấu, Với Ánh Nhìn Thẳng Vào Chúa Giêsu (04.02.2025 Thứ Ba Tuần IV Thường Niên)
Ngày đăng: Tháng 2 4, 2025Những ngày đầu năm âm lịch đã trôi qua, chúng ta đã nghe bao lời cầu chúc tốt lành. Nhưng điều tốt lành không được ‘cài đặt’ kiểu áp đặt một cách máy móc. Hôm qua, lời Chúa cho biết chính mỗi người chúng ta đứng trước hai loại sức mạnh và ta phải lựa chọn – sức mạnh của Thiên Chúa hay sức mạnh của sự dữ. Và tự bản chất đó là một cuộc chiến đấu của đức tin. Hôm nay, Thư Do thái nêu rõ: “Chúng ta hãy kiên quyết xông ra chiến trận đang chờ đợi mình. Chúng ta hãy nhìn thẳng vào Ðức Giêsu, Ðấng khơi nguồn đức tin và làm cho nó nên hoàn tất”.
Chiến đấu, với ánh mắt “nhìn thẳng vào Chúa Giêsu” – đó là ‘chiến thuật’ của các môn đệ Chúa trong trận chiến này. Bởi đức tin đặt vào Thiên Chúa của các tổ phụ nay đã được ‘diễn dịch’ thành lòng tin và lòng tín thác (đức cậy/hy vọng) đặt vào Chúa Giêsu, trên nền tảng lòng yêu mến. Thư Do thái tiếp tục diễn tả tại sao Chúa Giêsu là sức mạnh và niềm hy vọng của chúng ta – đấy bởi vì Người yêu thương đến mức liều thân để cứu chúng ta: “Anh em hãy tưởng nghĩ đến Ðấng đã liều thân chịu cuộc tấn công dữ dội của những người tội lỗi vào chính con người của Ngài, ngõ hầu anh em khỏi mỏi mệt mà thất vọng. Vì chưng, trong khi chiến đấu với tội lỗi, anh em chưa đến nỗi phải đổ máu đâu!”
Khi nói “anh em chưa đến nỗi đổ máu đâu”, tác giả Thư Do thái muốn nhấn mạnh với chúng ta rằng Chủ tướng của mình là Chúa Giêsu đã đổ máu đến giọt cuối cùng trong cuộc chiến đấu cho chúng ta! Đây là chuyện của tấm lòng, chứ không vì gì khác.
Thật vậy, hãy chiêm ngắm tấm lòng của Chúa Giêsu trong trình thuật Mác-cô kể về việc Người chữa lành cho người phụ nữ bị băng huyết đã mười hai năm và cho đứa con gái của ông trưởng hội đường. Cả hai trường hợp đều rất ngoạn mục, dĩ nhiên rồi. Nhưng để cảm nhận tấm lòng của Chúa, chúng ta đừng chỉ thấy quyền lực to tát của Chúa trong câu chuyện, mà hãy chú ý đến hai chi tiết nhỏ – nhỏ mà đầy ấn tượng.
Chi tiết nhỏ thứ nhất là: “Ai đã chạm đến áo ta?” Bạn thấy đó, cả một đám đông chen chúc xô đẩy lộn xộn… mà Chúa Giêsu vẫn nhạy đến mức nhận ra người phụ nữ tội nghiệp kia rón rén chạm đến áo của Người, lại là chạm từ phía sau! Mỗi chúng ta cũng được Chúa dành quan tâm cách tế nhị và biệt vị như thế. Chi tiết nhỏ thứ hai là: “Người bảo họ cho em bé ăn!” Bạn thấy đó, em bé hầu chắc đã chết, được Chúa cầm tay đỡ dậy, tức cải tử hoàn sinh. Thế nhưng Chúa không dừng ở công trình to lớn đó, mà Người còn muốn ân cần lưu tâm đến việc nhắc ‘hãy cho bé ăn’! Bạn có tin rằng Chúa cũng đang chăm chút quan tâm tới bạn từng ly từng tí?
Vì thế, chúng ta hãy đặt niềm trông cậy vào Chúa Giêsu, Đấng là niềm Hy vọng không làm ta thất vọng!
Lm. Lê Công Đức