Biết Mình – Biết Tha Nhân (Suy Niệm Chúa Nhật XVIII Thường Niên, Năm C)
Ngày đăng: Tháng 3 1, 2025Có thể nói biết mình là một điều không thể thiếu để nhận ra Thánh ý của Thiên Chúa và sống trọn vẹn với tha nhân. Đôi khi ta chỉ biết một mà tưởng biết mười, ta không nghĩ rằng nơi bản thân còn rất nhiều thiếu sót, sự ảo tưởng đó làm thao túng lý trí và con tim của chúng ta.
Trong bài Tin Mừng hôm nay Chúa Giêsu đã cho chúng ta thấy một vấn đề nhức nhối hay xảy ra trong đời sống chung: thái độ của chính tôi với khuyết điểm của tha nhân. Chúa Giêsu đã ví cái rác như là một lỗi nhỏ của tha nhân, còn tội lớn của chúng ta như cái xà. Trong cuộc sống, đôi khi chúng ta thường dễ nhìn ra cái lỗi của người khác hơn chính mình, chúng ta dễ sửa đổi người khác hơn là sửa đổi chính chúng ta.
Cuộc sống của chúng ta được thêu dệt bởi những sự khác biệt về văn hóa vùng miền, trình độ, tính tình tuổi tác, khả năng …Đôi khi vì sự khác biệt, căng thẳng, bất hòa mà ta dễ có khuynh hướng nhìn thấy lầm lỗi của người khác với một trái tim thiếu bao dung, lòng kiên nhẫn và tinh thần phục thiện. Trong khi đó ta lại không nhận ra những khuyết điểm của chính mình. Vì thế, ta dễ dàng xét đoán người khác và trở nên một quan tòa bất nhất, đem người khác vào vòng suy diễn và tặng cho họ những nhãn mác đặc biệt trong lòng.
Vậy làm thế nào để ta đón nhận những giới hạn của người khác? Chúa Giêsu mời gọi mỗi người hay tu sửa bản thân, tự xét mình rồi mới sửa lỗi người khác. Bởi chính bản thân ta cũng đầy những giới hạn và thiếu sót, thậm chí lỗi còn lớn hơn, ta không thay đổi được bản thân mình sao dám giúp họ thay đổi. Chúng ta cần lắng đọng tâm hồn, nghiêm túc nhìn lại chính mình để nhận ra những cái xà đang làm chúng ta xa cách với tha nhân. Nhờ đó, chúng ta cũng khiêm tốn và mở lòng hơn để đón nhận những góp ý của người khác.
Trong đoạn Tin Mừng Chúa Giêsu dùng cụm từ “người anh em” ba lần. Người anh em ở đây, Chúa muốn nói đến tình thân giữa những thành viên trong gia đình Hội thánh. Đồng thời, người anh em – dù họ có như thế nào, họ đều là con cái Thiên Chúa. Vì thế, chúng ta được mời gọi cần phải gắn bó, cùng chia sẻ, góp ý trong tinh thần bác ái, có trách nhiệm trên nhau và gánh nhau trong đời. Cái làm nên giá trị cao cả của mình hệ tại ở việc ta sống có “tình Chúa, tình người”. Trong cái tình ấy, có một chút bao dung, có một chút thứ tha, có một chút thương xót, một chút cảm thông. Trong cái tình ấy, còn có cả sự hy sinh, nhẫn nhịn, chia sẻ và nâng đỡ. Trong cuộc sống đời thường, chúng ta không tránh khỏi những va chạm, hiểu lầm…nhưng nếu chúng ta sống bằng tình yêu và lòng mến, mọi tính toán thiệt hơn không còn nằm trong những cuộc cãi vã, mất thời gian và dành cho nhau một sự tôn trọng linh thiêng. Chỉ khi mỗi người có thái độ ấy, ta đang bắt đầu bước vào cuộc đời của nhau trong tình yêu với Đức Giêsu Chịu Đóng Đinh.
Lời Chúa hôm nay cho chúng ta một nguyên tắc để sửa lỗi cho nhau đó là bản thân mình phải biết mình để đi vào sâu thẳm của tâm hồn bằng việc thực hành xét mình ngày sau mỗi biến cố xảy ra. Biết mình để ta nhận ra ơn Chúa và không bị thao túng bởi những ảo ảnh, để hiểu mình là ai và đón nhận nhau trong cuộc đời.
Lạy Chúa! xin cho mỗi người chúng con luôn biết Chúa, biết mình và mở lòng với tha nhân, để cùng giúp nhau sống tốt và sống trọn vẹn ơn gọi nên thánh mỗi ngày.
Maria Vũ Khánh