Hãy Đưa Bàn Tay Ra Và Xỏ Vào Cạnh Sườn Thầy(03.07.2024 Thứ Tư Tuần XIII Thường Niên)
Ngày đăng: Tháng bảy 2, 2024Bối cảnh ngay sau Phục sinh, Tôma ở giữa các anh em môn đệ khác như một thành viên dở hơi, đầy cá tính. Không biết vì lý do gì mà Tôma đã vắng mặt khi Chúa Phục sinh hiện ra với cả nhóm lần đầu. Ông trở về, được họ kể lại rằng “chúng tôi đã thấy Chúa”, nhưng ông chống chế, không chịu tin. Có thể một phần vì cơ chế đề kháng của người mang mặc cảm bị phân biệt, bị ra rìa. Cũng có thể do hờn dỗi Chúa Phục sinh đã ‘lựa’ lúc mình vắng mặt mà hiện ra. Và cũng có thể do ông cứng cỏi, đa nghi…
Dù lý do nào đi nữa, thì thực tế là Chúa đã Phục sinh nhưng niềm vui của cộng đoàn không trọn vẹn. Đang có xung khắc, rạn nứt từ bên trong. Mỗi môn đệ trong nhóm mười một này chắc hẳn kinh nghiệm một tình trạng bị đè nặng bởi căng thẳng, ngột ngạt… Chúa Phục sinh đã hiện ra lần thứ hai cho cả nhóm, có mặt Tôma. Chúa không phiền trách gì, mà chỉ kiên nhẫn và bao dung đáp ứng những gì Tôma đòi hỏi. “Hãy xỏ ngón tay vào đây và hãy xem tay Thầy; hãy đưa bàn tay ra và xỏ vào cạnh sườn Thầy”.
Lời ấy không chỉ là lời mời anh môn đệ cứng cỏi này thực nghiệm, kiểm chứng. Lời ấy còn là lời nhắc nhớ biến cố Khổ nạn và cái chết Thập giá của Thầy. Những vết đóng đinh trên tay chân và vết đâm ở cạnh sườn Thầy vẫn còn đây. Hãy sờ chạm vào, kiểm tra các vết thương ấy, không chỉ để trả lời cho câu hỏi ‘thế nào’ mà nhất là trả lời cho câu hỏi ‘tại sao’ nữa! Tại sao xảy ra những thương tích ấy? Tại vì Tình Yêu Thương Xót của Thầy, cho Tôma, cho mỗi anh em môn đệ, cho mọi người! Ta nhớ, Chúa Nhật “Tôma”, tức Chúa Nhật 2 Phục sinh, được chọn làm Chúa Nhật Lòng Chúa Thương Xót… “Hãy xỏ ngón tay vào đây và hãy xem tay Thầy; hãy đưa bàn tay ra và xỏ vào cạnh sườn Thầy”. Lời này không còn dành riêng cho Tôma, tại nơi đó và vào lúc đó, mà trở thành lời mời gọi mọi người, mời gọi chúng ta, ở khắp nơi và xuyên qua các thế hệ.
Tôma ‘bị’ chinh phục hoàn toàn bởi Tình Yêu Thương Xót của Thầy. Ông kêu lên: “Lạy Chúa con, lạy Thiên Chúa của con”. Chúa Phục sinh xác nhận: Tôma vừa bỏ hụt cơ hội, nhưng nhiều người khác sẽ có thể đến với chính niềm tin ấy ngay cả dù không thấy Chúa Phục sinh cách hữu hình! Cộng đoàn các môn đệ không còn rạn nứt và căng thẳng nữa, vì giờ đây tất cả các ông chia sẻ cùng một kinh nghiệm, cùng một niềm tin, với trung tâm là GIÊSU, là Thầy và Chúa Phục sinh của mình.
Cả chúng ta nữa, được đưa vào Cộng Đoàn hiệp nhất ấy, là Hội Thánh, được Thư Êpheso hình dung như một toà nhà, có Tôma và các Tông Đồ là nền móng, với Chúa Giêsu Phục sinh là Đá Góc. Toà nhà này được xây dựng cao lên thành Đền Thánh, nơi Thiên Chúa ngự trong Thánh Thần.
Bất cứ khi nào mối hiệp thông, hiệp nhất của Hội Thánh hay của các cộng đoàn trong Hội Thánh bị đe dọa, việc chúng ta cần làm là: Xỏ ngón tay vào các vết đinh trên tay chân Chúa, và xỏ bàn tay vào vết đâm nơi cạnh sườn Chúa! Đó là nguồn mạch và là năng động của hiệp thông, hiệp nhất giữa chúng ta…
Lm. Lê Công Đức