Tấm Vé Vào Nước Trời (04.12.2025 Thứ Năm Tuần I Mùa Vọng)
Ngày đăng: Tháng 12 3, 2025Mùa Vọng dồn dập những từ “ngày ấy” trong các bản văn Cựu Ước, nhất là từ sách Isaia, báo trước về bức tranh hoà bình thịnh vượng và công chính của thời Mêsia. “Ngày ấy, trong đất Giuđa, người ta hát khúc ca này: Sion là thành trì kiên cố của chúng ta, có tường thành và hào luỹ che chở, hãy mở cửa, và dân công chính biết giữ sự trung tín, hãy tiến vào. Sự sai lầm cũ đã qua đi, Chúa sẽ bảo tồn sự hoà bình… Bàn chân người nghèo khó bước đi, và kẻ bần cùng sẽ đạp trên nó”.
Viễn cảnh tốt đẹp ấy được đem lại bởi “Đấng nhân danh Chúa mà đến”. Người là sự ‘nương tựa’, là sự ‘cứu độ’ của dân Người (x. Thánh vịnh 117, Đáp ca). Viễn cảnh đó là Nước Trời mà Chúa Giêsu rao giảng. Người khai mạc Nước Trời. Và chính Người là hiện thân của Nước Trời.
Nhưng Chúa Giêsu không một mình làm hết mọi sự. Nước Trời được Người trao, và cần được nhận! Chúa muốn chúng ta đón nhận Nước Trời bằng cách thực hiện ý Cha trên trời. Người nói rõ với các môn đệ: “Không phải tất cả những ai nói với Ta, ‘Lạy Chúa, lạy Chúa!’, là được vào Nước Trời, nhưng chỉ có người thực hiện ý Cha Ta ở trên trời, kẻ ấy mới được vào Nước Trời”.
Nghe lời Chúa thì vẫn chưa đủ. Điều quan trọng là thực hành lời Chúa nữa. Có hai loại người: những người nghe và những người không nghe. Và theo cách nhìn của Chúa Giêsu, trong số những người nghe cũng có hai loại: những người đem ra thực hành, và những người không đem ra thực hành. Chúa gọi đó là những người ‘khôn ngoan’ và những người ‘ngu đần’!
Mọi sự đã hết sức rõ ràng như thế, nên chúng ta cần lưu ý: dù ta chuẩn bị đủ thứ hoành tráng để mừng lễ Giáng Sinh, mà lại không quan tâm ‘đem lời Chúa ra thực hành’, thì Chúa vẫn bảo rằng ta ngu đần. Nói cách khác, chính việc ‘đem lời Chúa ra thực hành’, chứ không phải việc gì khác, mới là cách tốt nhất để sống Mùa Vọng và để chuẩn bị mừng Chúa Giáng Sinh. Bởi đó là giấy chứng nhận khôn ngoan, và là tấm vé vào Nước Trời.
Lm. Lê Công Đức

